Osho
- Tự truyện (Cuộc đời Luận sư Osho)
Phần
II
Chương 9: Giáo chủ thời thượng
Hỏi: Những cái đã "mọc lên" xung quanh ông đã được các nhật báo trình bày
như là một "sự sùng bái", một giáo phái. Nó có phải là thế không? Và
nếu không, ông có thể giải thích nó là cái gì không?
Đáp: Nó chỉ đơn giản là một phong trào; không phải là một
"sự sùng bái" hay một giáo phái hay một tôn giáo, mà là một phong
trào xiển dương thiền định, một nỗ lực để tạo ra một khoa học về cái bên trong.
Nó là một khoa học của "ý thức". Y như khoa học tự nhiên có đối tượng
nghiên cứu là thế giới khách quan, phong trào này đang chuẩn bị một khoa học về
thế giới chủ quan.
Nhà khoa học sẽ nghiên cứu mọi sự bên ngoài, và chúng tôi dự
định nghiên cứu nhà khoa học.
Nếu không thế, thì ông ta bị bỏ ra ngoài! Ông ta sẽ có khả
năng biết mọi thứ trừ chính ông. Và sẽ là một sự đáng tiếc thật sự, rằng Albert
Einstein biết quá nhiều về vật lý, đến nỗi trên toàn thế giới chỉ có 12 người
hiểu được lý thuyết của ông, nhưng ông không biết gì về chính mình. Đây là một
tình trạng rất xấu xa.
Do vậy, công trình của tôi là một phong trào, nó không nhằm
tạo ra một tôn giáo, mà nhằm tạo ra "tính tôn giáo”. Tôi xem tính tôn giáo
như là một phẩm chất – không phải như một "tư cách hội viên” – trong một tổ chức, mà như là một kinh nghiệm
nội tại của bản thể một người.
(Từ một cuộc phỏng vấn với Private National Network, Italy)
Chắc chắn là bạn bị "tẩy não". Tôi dùng một cái máy
tẩy khô, tôi không "cổ lỗ." Và tự nhiên là bạn bị nghiện. Ai sẽ không
bị? Sự nghiện không phải luôn luôn xấu. Nếu bạn bị nghiện cái đẹp, thi ca, kịch
nghệ, điêu khắc, hội họa, thì không ai bảo bạn phải bỏ sự nghiện đó. Sự nghiện
phải được bỏ, chỉ khi nào nó khiến cho bạn không ý thức. Những người nghiện rượu
được khuyên nên cai nghiện, nhưng ở đây lời dạy của tôi là về "ý thức"
– hãy nghiện nó ngày càng nhiều hơn.
Và có gì sai khi bị "tẩy não?" Hãy rửa nó hằng
ngày, hãy giữ nó sạch sẽ. Bạn có thích những con dán không? Khi tôi "tẩy
não" người ta, tôi phát hiện ra những con dán. Dán là những con vật rất đặc
biệt. Khoa đọc đã phát hiện ra rằng, bất cứ nơi nào bạn tìm thấy con người, thì
bạn tìm thấy dán, và bất cứ nơi nào bạn tìm thấy dán, bạn tìm thấy con người.
Người và dán luôn luôn ở cùng nhau, là những bạn đồng hành xa xưa nhất.
Bạn có gì trong não bạn? Do vậy, hãy tẩy rửa nó một cách triệt
để. Nhưng người ta đã gán cho nó một hàm nghĩa rất sai; đó là những người sai
trái.
Những người Kytô giáo sợ một ai đó tẩy não những người Kytô,
bởi vì rồi thì họ sẽ không còn là người Kytô nữa. Những người Hindu giáo sợ, bởi
vì rồi thì những người đó sẽ không còn là người Hindu. Những người Hồi giáo sợ,
những người cộng sản sợ. Mọi người đều sợ bị tẫy não. Tôi hoàn toàn ủng hộ nó.
Có một câu ngạn ngữ xưa, "Ngay sau Thượng đế là sự sạch
sẽ." Bây giờ không có Thượng đế, do vậy, chỉ còn lại sự sạch sẽ. Sự sạch sẽ
là Thượng đế.
Tôi không sợ sự tẩy não, bởi vì tôi không đang đặt những con
dán vào trong tâm trí bạn. Tôi đang cho bạn một cơ hội để trải nghiệm một tâm
trí sạch sẽ, và một khi bạn biết một tâm trí sạch sẽ, thì bạn sẽ không bao giờ
để cho bất cứ ai ném rác rưởi và nhồi nhét nó vào trong tâm trí bạn.
Họ là những tội phạm.
Việc tẩy não không phải là một tội ác – ai đã làm cho nó dơ
bẩn? Làm dơ bẩn tâm trí người khác là một tội ác, nhưng khắp thế giới tất cả những
tôn giáo, tất cả những lãnh tụ chính trị, đang sử dụng tâm trí bạn như thể nó
là một cái toilet. Những gã xấu xa này đã kết án việc tẩy não; ngược lại, việc
tẩy não là một công việc hoàn toàn tốt.
Tôi là một kẻ tẩy não.
Và tất cả những ai đến với tôi, nên đến với khái niệm rõ
ràng rằng, họ đang đến gặp một người mà y bắt buộc phải tẩy não họ, làm sạch tâm trí họ khỏi mọi loại dán. Những
người Hindu, Kytô, Hồi giáo – tất cả họ
đều chống lại tôi, vì lý do đơn giản: họ tiếp tục đặt vào những con dán của họ,
và tôi thì cứ tiếp tục tẩy rửa tâm trí của con người.
Nó chỉ là một "tiệm giặt ủi tôn giáo" kiểu mới, được
"cập nhật hóa."
Nỗ lực của tôi là cất bỏ tất cả mọi truyền thống, mọi chủ
nghĩa chính thống, những mê tín, và những tín ngưỡng khỏi tâm trí bạn, để mà bạn
có thể đạt tới một trạng thái "vô-trí", trạng thái im lặng tối hậu,
nơi mà thậm chí không có một tư tưởng nào di động – không có ngay cả một gợn
sóng lăn tăn trong cái hồ của ý thức bạn.
Và toàn bộ sự việc phải được làm bởi chính bạn. Tôi không
đang nói, "Chỉ đơn giản đi theo tôi, tôi là kẻ cứu chuộc. Tôi sẽ cứu rỗi bạn.
"Tất cả mọi thứ đó chỉ là rác rưởi. Không ai có thể cứu rỗi bạn cả, ngoài
chính bạn. Và sự độc lập tâm linh là sự độc lập duy nhất đáng gọi là sự độc lập.
Mọi sự độc lập khác – chính trị, kinh tế – chỉ là tàm tạm, bề mặt. Sự độc lập
thực thụ và đích thực là, bạn không lệ thuộc vào bất cứ ai về sự tăng trưởng nội
tại của bạn.
Những ai đã đến với tôi đều trở thành càng ngày càng độc lập,
càng ngày càng là chính mình hơn. Đó là lý do tại sao họ yêu mến tôi. Tôi không
đang biến họ thành một đám đông, tôi đang làm cho họ trở thành những cá nhân,
tuyệt đối cá nhân. Tôi thậm chí sẽ không
cho họ những ý thức hệ để thực hành, những kỷ luật để thực tập – tôi chỉ đang
chia sẻ kinh nghiệm của riêng tôi. Từ cái kinh nghiệm đó, họ phải tìm kiếm cái
kỷ luật của riêng họ.
Đây là một cộng đồng, không phải của vị thầy và những đệ tử,
đây là một cộng đồng của đạo sư và những đạo sư tiềm năng.
Xem tiếp Chương 10 – Quay về Mục lục